Quốc Tế Lao Động 1 5

Quốc Tế Lao Động 1 5

Sự ra đời của Ngày Quốc tế Lao động

Sự ra đời của Ngày Quốc tế Lao động

Thơ hay về Ngày Quốc tế Lao động

Ngày Quốc tế Lao động 1/5 (International Workers’ Day, hay Labor Day hoặc May Day) bắt nguồn từ thành phố Chicago, Mỹ. Tại Việt Nam, Ngày Quốc tế Lao động đầu tiên được tổ chức vào năm 1930. Dưới đây là những bài thơ hay về Ngày Quốc tế Lao động để giúp bạn hòa chung không khí rộn ràng và ý nghĩa.

Hàng tháng trời không một ngày ngưng nghỉ

Tạt qua nhà cũng chỉ tranh thủ thôi

Thương quá ngành y, em đã lựa chọn rồi

Thật vất vả... tựa ghế ngồi chợp mắt

Đèn nháy - còi kêu giữa đêm khuya khoắt

Lại vội vàng khoác chiếc ống tai nghe

Đau đớn rên la... tiếng khóc tái tê

Của bệnh nhân đổ về trong ca trực

Lòng nhân ái xua bao điều buồn bực

Trọn vẹn niềm vui, kìm nén vỡ òa

Chia tay bệnh nhân trong ngày khỏi bệnh

Giữa sống chết em đâu chờ mệnh lệnh

Mà lương tâm cùng mệnh sống con người

Luôn sẵn sàng, luôn thường trực nụ cười

Lòng từ mẫu, điều tuyệt vời nghề nghiệp

Thương em lắm - ngày vui cứ biền biệt

Bởi bệnh tình, đâu biết đợi chờ ai

Nghề mà anh… vì sự sống từng ngày

Em thấy yêu nghề mỗi sớm mai thức dậy.

Niềm vui lao động (Dương Quốc Nam)

Chây lười lao động cuộc đời khô khan

Niềm vui lao động sẻ san tình đời

Đẩy lùi thất nghiệp nụ cười thắm tươi

Đủ đầy hạnh phúc cuộc đời an nhiên.

Niềm vui lao động (Đinh Thị Hiển)

Sao mà lại sợ... vậy thời có nên?

Làm ra của cải, xây nên gia đình

Lấy gì nuôi sống thân mình ai ơi!

Xã hội khinh rẻ... liệu vui được nào

Tự do lao động, được trao quyền hành

Thế giới mới được, vinh danh ngày này

Pháp luật Bảo hộ ta nay vui rồi

Lợi mình, ích nước... niềm vui nào bằng.

Mỗi chiều về, bên chiếc xe chở rác

Đã thành quen như điệu nhạc ru êm

Mỗi chiều về, thoăn thoắt đôi tay mềm

Tiếng chổi tre lại vang lên xào xạc

Mỗi chiều về, kín bưng như giấu mặt

Chỉ thấy điệu múa bên bản nhạc thân quen

Mỗi chiều về, cứ thấy mình sạch bong

Đâu biết rằng, nhờ có chị lao công vất vả

Mỗi chiều về, chẳng bao giờ đổi khác

Ướt đẫm màu xanh, nhỏ từng giọt thời gian

Vẫn chiều về, dòng tấp nập râm ran

Chị một mình, cùng màu xanh quen thuộc

Bên chiếc xe... bản giao hưởng leng keng.

Em là người thợ (Duy Hạnh Trần)

Tác phong công nghiệp em ngạc nhiên

Các loại vật tư trên băng chuyền

Qua nhiều công đoạn ra thành phẩm

Tình cảm người thợ luôn thân thiện

Đầu tư công nghệ loại tiên tiến

Năng suất - chất lượng tăng mỗi ngày

Công nhân chúng em... khỏi suy nghĩ

Khuyến khích lương, thưởng… mệt mỏi tan

Phong trào thi đua càng nổi bật

Chăm lo toàn diện cho công nhân

Bao người háo hức chờ tuyển dụng

Tặng em cô gái môi trường (Nguyễn Thị Khánh Hà)

Môi trường ở đó khang trang nhất nhì

Công viên hoa nở thầm thì tiếng yêu

Phố phường sạch mát làm xiêu lòng người

Có công em góp cho đời sạch thêm

Hào quang tỏa sáng như tiên giữa đời

Môi trường trong sạch, mọi người yêu thương.

Gánh cả giấc mơ con (Hương Giang)

Đêm phố thị ánh đèn vàng hiu hắt

Từng mảnh vá chằng chịt trên tấm lưng còng thập thững dưới làn mưa

Đêm khuya rồi còn riêng mình lặng lẽ

Gánh hàng rong thập cẩm những thức quà

Nào kẹo quật, mạch nha, viên bột đỏ xanh như từng hòn bi ve

Tựa đôi mắt trẻ thơ ngác ngơ không mẹ cha hay nơi nào nương tựa

Mưa đẫm ướt cả kiếp sống phôi pha

khi cái rét nàng bân vừa về ngang cửa

Người thưa thớt và xe cộ cũng chẳng còn qua nữa

Chưa trở về góc nhỏ thân thương

Câu hỏi chập chờn gieo thêm nỗi vấn vương

Con ân cần nhẹ nhàng đến gần bên mẹ

Rồi thảng thốt nghe lời rưng rưng đáp khẽ

- Mẹ chẳng có nhà, chẳng còn người thân thích đâu con

Mẹ thấy thương bao đứa bé ngoài kia vẫn phải sống mỏi mòn

Ngày qua ngày cũng tha phương giống thế

Tấm thân già sống còn bao nhiêu đâu mà kể

Lo được chút nào, đỡ cơn đói lòng thôi

Đêm phố thị bỗng nhạt nhoà chơi vơi

Dòng nước mặn lặn vào môi bỏng rát

Vai kĩu kịt cùng chân trần giữa màn mưa càng dần thêm nặng hạt

Mẹ gánh nhọc nhằn, gánh cả giấc mơ con.

Kiếm tiền từ lao động (Hoàng Minh Tuấn)

Cuộc sống xưa nay lắm luỵ phiền

Giàu nghèo chẳng phải chuyện xui hên

Nhiều vàng chớ nghĩ mình ông lớn

Rong chơi biếng nhác khó đương nhiên

Đến được thành công mới có tiền.

Ánh mắt chân tình đượm vị chất thơ

Sâu thẳm gửi tình quê nơi anh đến

Rất đỗi tự nhiên nếu mai gặp lại

Thiên định rồi ta có bạn là anh

Bình yên lạ tự họa thành niềm nhớ.

Dẫu mệt mỏi vì chưa quen thức trắng

Mà sao thấy lòng vui tràn nhựa sống

Trời vào khuya sương thấm lạnh làn da

Trên lối nhỏ một mình ta rảo bước

Gió nhẹ lay lá vàng bay lướt thướt

Tiếng máy reo như một bản tình ca

Đưa ca ba cùng ta vào nhịp sống

Đời sinh viên sống nhờ trên học bổng

Ăn uống nhiều chắt bóp được bao nhiêu!

Gửi chị - người phụ hồ (Phạm Thị Hồng Thu)

Ngày ngày vẫn phải nắng mưa nhọc nhằn

Chồng con, cha mẹ nặng oằn đôi vai

Mồ hôi bạc áo mệt nhoài... sao buông

Ước chi trút được nỗi buồn đá đeo

Chỉ mong con cháu không theo nghiệp mình

Bằng bè bạn, khổ mấy mình cũng lo

Còn con cháu có hiểu cho thân già?

Lao động là hạnh phúc (Nguyễn Đình Cường)

Anh - người cầm súng, còn ta cầm cày

Lao công quét rác luôn tay sạch đường

Lương y chăm sóc tấm gương sáng ngời

Xoay trời chuyển đất, thế thời đi lên

Tiến bộ xã hội ngày thêm rạng ngời.

Thơ về Ngày Quốc tế Lao động ngắn gọn

Những bài thơ về Ngày Quốc tế Lao động không chỉ khơi gợi niềm tự hào trong mỗi người lao động mà còn là nguồn động lực to lớn để họ tiếp tục cống hiến, góp phần xây dựng đất nước ngày càng giàu mạnh và văn minh.

Cùng đắm chìm trong những vần thơ ngắn gọn nhưng đầy ý nghĩa sau đây.

Em là thợ cấy của anh (Lan Vương)

Em là thợ cấy nghề nông an nhàn

Rớt tròn vai áo ánh vàng xuyến xao

Cánh cò dẫn gió nghiêng chao cuối trời

Rộn vui cười nói nắng ngời mắt trong

Mồ hôi nhỏ xuống đếm đong mặn mà

Đội mưa gánh nắng lời ca dạt dào

Em là thợ cấy ngọt ngào của anh.

Trên đây là tuyển tập thơ về Ngày Quốc tế Lao động hay nhất mà VOH tổng hợp gửi đến bạn. Qua những bài thơ ca ngợi người lao động, chúng ta càng thêm trân trọng và biết ơn những hy sinh thầm lặng của họ trong công cuộc dựng xây đất nước. Đừng quên cập nhật liên tục những bài viết mới nhất, hấp dẫn nhất tại voh.com.vn - Sống đẹp.

Tặng cô gái ngân hàng (Đặng Ngọc Vượng)

Khối óc bàn tay lao động của con người

Với vật chất thiên nhiên vô định

Được biểu thị là những đồng tiền

Chỉ có con người yêu những con người

Có cô gái ngân hàng lỡ hẹn người yêu

Cho con người yêu những con người

Cô lỡ hẹn để nhiều người đúng hẹn

Lỡ một chiều để nhiều chiều trăng đẹp

Khối óc bàn tay thanh xuân hối hả

Rộn dịp vào đời đất nước sau chiến tranh

Với đồng tiền quá nỗi băn khoăn

Quen với đồng tiền hiểu chi lao động

Tiền đẻ ra tiền tiền kêu sủng soảng

Vui tay cũng chép vài dòng tặng cô

Nhắc đến thơ ca Việt Nam, không thể không nhắc đến những vần thơ về người lao động - những con người thầm lặng tạo nên giá trị cho cuộc sống. Họ là những người nông dân chân chất, những công nhân miệt mài, những người thợ thủ công khéo léo,... mỗi người một công việc, một mảnh đời, nhưng đều góp phần xây dựng đất nước ngày càng giàu mạnh.

Thơ ca về người lao động là một dòng thơ trữ tình sâu sắc, mang đậm tính nhân văn. Sau đây là những bài thơ về người lao động mà VOH tuyển chọn và sưu tầm.

Ngày mỗi ngày, từng chiếc lá tre xanh

Đã mọc lên quanh những làng kháng chiến

Ngày mỗi ngày từng miếng đất cỏ gianh

Đã lật lên dưới lưỡi cày mới luyện

Vui cứ đến ngày mỗi ngày, nhỏ nhỏ

Như từng cây cờ đỏ mọc trên đời

Vui cứ đến, tự bao giờ chẳng rõ

Như suối ngầm trong đất chảy trăm nơi…

Bỗng hôm nay nghe mùa thu mới gọi

Bao nhiêu vui chất chứa bấy nhiêu ngày

Ùa cả dậy vui tràn đầy chói loi

Những trái tim, những ánh mắt, bàn tay!

Ôi đâu phải, qua đêm dài lạnh cóng

Mặt trời lên là hết bóng mù sương!

Ôi đâu phải, qua đoạn đường lửa bỏng

Cuộc đời ta bỗng chốc hóa thiên đường!

Nhưng sắc đẹp đã ửng hường đôi má

Cộng hoà ta nay tuổi mới mười ba

Sức đang lớn, chưa nở nang tất cả

Đã vui rồi, môi đỏ nụ cười hoa!

Yêu biết mấy, những dòng sông bát ngát

Giữa đôi bờ rào rạt lúa ngô non

Yêu biết mấy, những con đường ca hát

Qua công trường mới dựng mái nhà son!

Yêu biết mấy, những bước đi dáng đứng

Của đời ta chập chững buổi đầu tiên

Tập làm chủ, tập làm người xây dựng

Dám vươn mình cai quản lại thiên nhiên!

Yêu biết mấy, những con người đi tới

Hai cánh tay như hai cánh bay lên

Ngực dám đón những phong ba dữ dội

Chân đạp bùn không sợ các loài sên!

Thơ ta ơi! Hãy cất cao tiếng hót

Ca ngợi trăm lần Tổ quốc chúng ta!

Mùa thu đó, đã bắt đầu trái ngọt

Và bắt đầu nở rộ những vườn hoa…

Mặt trời xuống biển như hòn lửa

Đoàn thuyền đánh cá lại ra khơi,

Câu hát căng buồm cùng gió khơi.

Hát rằng: cá bạc biển Đông lặng,

Đêm ngày dệt biển muôn luồng sáng.

Thuyền ta lái gió với buồm trăng

Lướt giữa mây cao với biển bằng,

Dàn đan thế trận lưới vây giăng.

Cá song lấp lánh đuốc đen hồng,

Cái đuôi em quẫy trăng vàng chóe,

Gõ thuyền đã có nhịp trăng cao,

Sao mờ, kéo lưới kịp trời sáng,

Vảy bạc đuôi vàng loé rạng đông,

Lưới xếp buồm lên đón nắng hồng.

Câu hát căng buồm với gió khơi,

Đoàn thuyền chạy đua cùng mặt trời.

Mắt cá huy hoàng muôn dặm phơi.